Vết Mực Cuối Cùng – Chương 5: Người Đọc Cuối Cùng

 

Minh đứng trong thư viện mờ ảo, đọc một cuốn sách ghi “Viết bởi Người Đọc Cuối Cùng”, xung quanh là hàng ngàn cuốn sách mang tên anh.
Trong thư viện không lối ra, Minh đọc một cuốn sách kỳ lạ ghi tên mình là tác giả. Mỗi cuốn sách trên kệ đều mang tên anh — nhưng không ai nhớ đã từng viết. Câu chuyện giờ không còn thuộc về người viết, mà thuộc về người đọc cuối cùng.


Minh không còn viết. Anh chỉ đọc. Nhưng mỗi dòng anh đọc, lại biến mất khỏi trang giấy — như thể câu chuyện đang bị rút lại từng chữ.

✦ ✦ ✦

Người đọc bị viết

Bản thảo giờ chỉ còn một trang. Trên đó là một đoạn ngắn:
Người đọc cuối cùng sẽ không biết mình đang đọc chính mình.”
Minh thử gấp trang lại. Nhưng khi mở ra, dòng chữ đã thay đổi:
“Anh đã đọc đến đây. Anh là người cuối cùng.”

✦ ✦ ✦

Thư viện không lối ra

Minh tìm đến nơi ông Lâm từng nói đến: một thư viện cũ, không có địa chỉ, chỉ xuất hiện trong bản thảo.
Bên trong, mọi cuốn sách đều có tên anh. Nhưng không có tác giả.
Anh mở một cuốn bất kỳ. Trang đầu ghi:
Viết bởi Người Đọc Cuối Cùng.”

✦ ✦ ✦

Kết thúc không thuộc về ai

Minh bước ra khỏi thư viện. Nhưng thế giới bên ngoài đã đổi khác.
Không còn ai nhớ ông Lâm. Không còn ai nhớ truyện.
Chỉ còn Minh — và cây bút máy, giờ nằm trong túi anh, dù anh chưa từng mang theo.

✦ ✦ ✦

Lời kết

Anh mở bản thảo lần nữa. Trang cuối cùng trắng trơn.
Anh đặt bút xuống, không viết gì.
Nhưng dòng chữ vẫn hiện ra:
“Chương 6: Không còn chương nào nữa.”

Xem thêm

Nhận xét