Vết Mực Cuối Cùng – Chương 4: Người Kể Không Mặt

 

Minh ngồi viết trước gương, nơi phản chiếu một nhân vật không mặt đang cầm bút. Bản thảo ghi “Chương 5: Người đọc cuối cùng”.
Trong căn phòng tối, Minh đối diện với chính mình qua gương — nhưng người trong gương không có mặt. Bản thảo vẫn tiếp tục viết, dù anh đã buông tay. Câu chuyện không còn thuộc về người viết.


Minh không còn chắc mình đang viết hay đang bị viết. Những dòng chữ xuất hiện trước khi anh kịp nghĩ. Cây bút máy vẫn chạy, dù tay anh đã buông.

✦ ✦ ✦

Người không mặt

Trong bản thảo mới, có một nhân vật chưa từng xuất hiện: “Người Kể Không Mặt”. Hắn không có tên, không có giọng nói, chỉ tồn tại qua những dòng chữ.
Minh thử xóa đoạn đó. Nhưng khi anh quay lại, nó đã viết lại chính mình — với thêm một chi tiết:
“Hắn biết anh đang đọc.”

✦ ✦ ✦

Gương và ký ức

Minh soi gương. Nhưng trong gương không phải là anh. Là một người khác — đang viết.
Anh quay lại, không có ai. Nhưng bản thảo đã thêm một đoạn:
Minh nhìn thấy chính mình, nhưng không phải là mình.”

✦ ✦ ✦

Lựa chọn cuối cùng

Trên bàn có hai bản thảo. Một là câu chuyện ông Lâm từng viết. Một là câu chuyện đang viết chính Minh.
Anh phải chọn: viết tiếp, hoặc đốt cả hai.
Nhưng khi anh châm lửa, cây bút máy tự động viết:
“Không thể xóa điều đã được kể.”

✦ ✦ ✦

Lời kết

Minh mở trang cuối cùng. Dòng chữ đã hiện sẵn:
Chương 5: Người đọc cuối cùng.”

Anh không viết nữa. Nhưng câu chuyện vẫn tiếp tục.

Xem thêm

Nhận xét