❄️ Tuyết Sơn Huyết Ảnh – Chương 1: Bóng Trắng Trên Đỉnh Tuyết

 

Nữ hiệp Khinh Vân đứng giữa rừng tuyết phủ, khoác áo trắng, tay cầm chiếc trâm bạc gãy, phía sau là tảng đá khắc dòng chữ 'Không phản ta', giữa không gian mờ ảo và lạnh lẽo của Tuyết Sơn.

❄️ Giới thiệu truyện Tuyết Sơn Huyết Ảnh

Trên đỉnh Tuyết Sơn quanh năm phủ trắng, có một truyền thuyết không ai dám nhắc đến. Về một bóng trắng từng là người, từng yêu, từng chết – nhưng chưa từng biến mất. Mười năm sau vụ thảm sát khiến giang hồ rúng động, nàng trở lại. Không phải để sống, mà để đòi lại sự thật đã bị chôn vùi dưới lớp tuyết lạnh và máu loang.

Tuyết Sơn Huyết Ảnh là câu chuyện về Khinh Vân – một nữ nhân bị nguyền rủa bởi tình yêu, phản bội và định mệnh. Giữa gió tuyết mịt mù, nàng bước đi như một vết cắt trong ký ức, để lại sau lưng những lời thì thầm của linh hồn chưa siêu thoát.

Ai là kẻ phản bội? Ai là người sống sót? Và liệu có ai đủ can đảm để đối diện với bóng trắng trên đỉnh núi?

❄️ Chương 1: Bóng Trắng Trên Đỉnh Tuyết

Gió thổi qua rặng tùng già, mang theo tiếng rít như lời thì thầm của những linh hồn chưa siêu thoát. Trên đỉnh Tuyết Sơn, nơi không ai dám đặt chân vào mùa đông, có một bóng trắng lặng lẽ bước đi giữa màn sương mù dày đặc.

Người ta gọi nàng là Khinh Vân.
Nhưng trong giang hồ, nàng đã chết từ mười năm trước.

Chiếc áo choàng trắng phủ kín thân hình mảnh mai, mái tóc dài như dòng suối đen buông xuống vai, và đôi mắt – đôi mắt không còn ánh sáng của sự sống, chỉ còn lại sự tĩnh lặng của kẻ đã nhìn thấy quá nhiều máu. Trên tay nàng, một chiếc trâm bạc gãy – mảnh vỡ duy nhất còn sót lại từ một tình yêu bị nguyền rủa.

Mỗi đêm trăng, nàng lại xuất hiện trên đỉnh núi, đứng trước tảng đá khắc dòng chữ đã mờ theo năm tháng:

“Kẻ phản bội không phải là ta. Mà là kẻ đã sống sót.”

Không ai biết nàng là ai. Không ai dám hỏi.
Chỉ có gió, tuyết, và những bóng ma trong ký ức là còn nhớ.

Xem thêm

Vết Mực Cuối Cùng – Chương 1: Căn Phòng Khóa Kín

Nhận xét