❄️ Tuyết Sơn Huyết Ảnh – Chương 2: Dấu Chân Trong Tuyết Máu
🌨️ Bối cảnh Tuyết Sơn – nơi ký ức chưa ngủ yên
Tuyết Sơn vẫn lạnh như ngày nàng chết. Gió rít qua rặng tùng già mang theo tiếng nức nở của những linh hồn chưa siêu thoát. Trên nền tuyết trắng, một vệt máu kéo dài như nét cọ của kẻ điên vẽ lên bức tranh chết chóc.
Khinh Vân đứng trước tảng đá khắc dòng chữ:
“Kẻ phản bội không phải là ta. Mà là kẻ đã sống sót.”
Mười năm trước, nàng bị giết. Mười năm sau, nàng trở lại. Không phải để sống. Mà để đòi lại sự thật.
🩸 Cuộc đối đầu định mệnh
Từ trong màn sương, một bóng người xuất hiện. Không phải người. Không phải ma. Là một linh hồn bị phong ấn trong xác sống – Tạ Mộ Hàn, người từng thề sẽ bảo vệ nàng đến hơi thở cuối cùng.
“Ngươi gọi ta?” hắn hỏi, giọng như tiếng kim loại cọ vào đá.
“Ta gọi ngươi để hỏi: tại sao?” Khinh Vân bước tới, mỗi bước chân khiến tuyết dưới chân tan chảy, để lộ những ký tự cổ xưa – ngôn ngữ của tộc Tuyết Ảnh.
Những ký tự phát sáng, tạo thành một vòng trận pháp. Hắn không thể thoát. Trận pháp triệu hồi ký ức.
⚡ Twist: Kẻ phản bội thật sự là ai?
Trong ký ức hiện lên, nàng thấy mình – nhưng không phải là mình. Là một phiên bản bị điều khiển bởi linh hồn nữ tế cuối cùng của tộc Tuyết Ảnh. Chính nàng đã thực hiện nghi lễ phong ấn, dùng thân xác Khinh Vân để mở cánh cổng thần lực.
Tạ Mộ Hàn không phản bội nàng. Hắn giết nàng – để ngăn nghi lễ. Nhưng thất bại. Linh hồn nữ tế vẫn sống trong nàng, và giờ đây đang thức tỉnh.
❄️ Lựa chọn cuối cùng: Làm người hay làm thần?
Chiếc trâm bạc vỡ vụn. Từ trong mảnh vỡ, một con mắt xuất hiện – mắt của thần tuyết cổ đại.
“Ngươi đã nhớ. Giờ hãy chọn: làm người, hay làm thần.”
Khinh Vân đứng giữa hai thế giới: một bên là ký ức, một bên là quyền năng. Nhưng cả hai đều nhuốm máu.
Xem thêm
Nhận xét
Đăng nhận xét